em kính cận làm ngụm nước rồi bú cu điêu luyện. Tao vừa lết vào cái quán cà phê quen, chỗ góc khuất tối om. Ngồi chưa nóng đít thì nhỏ phục vụ, đeo kính cận dày cộp, bước tới. Nhỏ tên gì tao quên mẹ rồi, chỉ nhớ cái mặt xinh xinh, môi mọng, nhìn là muốn “làm gì đó”. “Anh uống gì?” nhỏ hỏi, giọng ngọt như kẹo. Tao cười đểu: “Cho ly nước lọc, mà mày uống với tao đi, em.”

Nhỏ nhếch mép, mắt lườm qua cặp kính: “Nước lọc cái con cặc, anh muốn gì nói mẹ đi!” Tao sốc nhẹ, nhưng khoái cái kiểu bạo dạn này. “Vậy mày ngụm nước, rồi làm gì vui vui cho anh đi,” tao nháy mắt. Nhỏ chẳng nói gì, đi lấy ly nước, tu một hơi hết sạch, rồi kéo tao vô cái kho nhỏ xíu sau quầy.

Trong bóng tối, nhỏ quỳ xuống, tay tháo dây lưng tao nhanh như chớp. “Mày chơi thế này thường hả, nhỏ đeo kính?” tao hỏi, giọng đã hơi run. “Đéo, nhưng gặp thằng như mày thì tao nổi hứng,” nhỏ đáp, rồi ngậm lấy thằng nhỏ của tao. Mẹ ơi, cái miệng nó ấm nóng, lưỡi xoáy điêu luyện như dân chuyên nghiệp. Tao bấu tường, rên: “Đù, mày bú thế này anh chết mẹ mất!” Nhỏ ngước lên, mắt lấp lánh sau kính: “Chết đi, đồ dâm tặc!”

Tao chẳng chịu nổi, tay bám tóc nó, để nó “chơi” tao tới bến. Cái kho đó hôi mùi cà phê, nhưng tao chỉ nghe tiếng nhóp nhép và cảm giác sướng rơn. Nhỏ kính cận này đúng là “cao thủ”, làm tao quên mẹ cả trời đất.

em kính cận làm ngụm nước rồi bú cu điêu luyện
em kính cận làm ngụm nước rồi bú cu điêu luyện