con cu anh nó vào sâu quá. Ở một khu nhà nghỉ ngoại ô Cần Thơ, ánh đèn neon lập lòe, tiếng nhạc karaoke vọng ra từ phòng VIP. Hân, 23 tuổi, nhân viên ngân hàng, xinh xắn, thích tiệc tùng, đang hát cùng nhóm bạn sau giờ làm. Trong đám, anh Vinh, 29 tuổi, trưởng phòng tín dụng, cao ráo, nói chuyện có duyên, cứ lén nhìn Hân cả tối. Hân mặc váy ôm, tóc xõa, hát mấy bài Bolero mà giọng ngọt như mía, làm Vinh ngẩn ngơ.
Tiệc tàn, bạn bè về hết, chỉ còn Hân với Vinh ở lại vì say xỉn, không lái xe nổi. Vinh đề nghị: “Em, nghỉ ở đây đi, anh đặt phòng cho.” Hân lườm, cười mỉa: “Anh tính làm gì em hả?” Vinh nháy mắt: “Làm gì đâu, chăm sóc em thôi!” Hân giả bộ gật, nhưng trong bụng cũng tò mò, nghĩ: “Đm, anh này ngon trai, thử xem sao!”
Hai người vào phòng ngủ của nhà nghỉ, ánh đèn mờ ảo, mùi nước hoa rẻ tiền phảng phất. Vinh khóa cửa, kéo Hân lại, hôn tới tấp. Hân không chống cự, để Vinh lột váy, rồi anh đẩy cô xuống giường, “con cu anh nó vào sâu quá”, đụ Hân trong phòng ngủ với nhịp điệu mạnh bạo. Hân rên khe khẽ: “Anh… chậm tí, sâu thế em chịu không nổi!” Vinh cười đểu: “Sâu mới sướng, em ráng đi!” Tiếng giường kêu cọt kẹt hòa với tiếng Hân thở hổn hển, bên ngoài vẫn l faintly vọng tiếng karaoke.
Đang cao trào, bỗng điện thoại Hân reo inh ỏi. Là nhỏ bạn thân gọi, Hân giật bắn, đẩy Vinh ra, bắt máy: “Gì vậy mày? Tao đang ngủ!” Nhỏ bạn nghi ngờ: “Ngủ cái gì, tao nghe tiếng thở lạ lắm!” Hân chối bay: “Thở cái đầu mày, tao mệt thôi!” Vinh nằm cạnh, cố nhịn cười, tay vẫn táy máy vuốt đùi Hân. Cúp máy, Hân lườm: “Đm, anh làm em mém lộ, lần sau kín hơn!” Vinh tỉnh bơ: “Lộ thì kệ, anh cưới em luôn!”
Xong việc, cả hai nằm dài, mồ hôi nhễ nhại. Vinh vuốt tóc Hân: “Em, đêm nay đỉnh thật, mai anh rủ em đi nữa nha?” Hân nhếch mép: “Mơ đi, lần này là thưởng anh hát hay thôi!” Cả hai cười phá, ánh đèn neon ngoài cửa sổ vẫn nhấp nháy. Đêm Cần Thơ nóng ran, dù gió sông thổi mát lành.
