Sau lễ, khách dần về, chỉ còn Vương Hạo ở lại, bảo muốn giúp tôi dọn dẹp. Tôi dẫn anh ta vào phòng kho phía sau, nơi chất đầy đồ linh tinh. Trong bóng tối, chỉ có ánh đèn mờ, tôi cảm nhận hơi thở anh ta sát bên. Tôi quay lại, bắt gặp ánh mắt anh ta, không phải an ủi, mà đầy dục vọng. Tôi run nhẹ, nhưng chẳng hiểu sao, tôi không đẩy anh ta ra khi anh ta chạm vai tôi.
Vương Hạo kéo tôi sát, hôn ngấu nghiến, tay luồn vào áo tang, sờ soạng da thịt tôi. Tôi thở hổn hển, áo tuột xuống, để lộ cơ thể trắng mịn, cong cong. Anh ta đẩy tôi ngã lên đống chăn cũ trong kho, cởi quần, đè tôi xuống. Tôi cong người, rên khẽ khi anh ta đẩy mạnh vào: “Mẹ ơi, anh… chậm chút!” Lồn tôi nóng rực, siết chặt con cu anh ta, làm tôi vừa sướng vừa tội lỗi. Vương Hạo gầm gừ, bóp chặt hông tôi, nện sâu hơn: “Nhã Linh, lồn em ngon vãi, anh không dừng được!”
Phòng kho rung lên từng nhịp, mùi nhang từ ngoài lẫn vào không khí dục vọng. Tôi gồng mình, móng tay cào lưng anh ta, rên to, chẳng quan tâm tiếng động có lọt ra ngoài không. Vương Hạo thúc mạnh, cơ thể tôi run rẩy, sướng đến điên dại. Xong chuyện, tôi nằm dài trên chăn, má đỏ rực, thở hổn hển. Anh ta ôm tôi, thì thầm: “Đừng nghĩ nhiều, em cần sống tiếp.” Tôi nhếch môi, không đáp, lòng rối như tơ. Ngoài kia, mưa vẫn rơi, đám tang còn dang dở, nhưng trong kho, thời gian như ngừng trôi.
]]>Hạo liếc lồn cô qua váy, cười: “Giám đốc ngon vl, chịch không?” Lệ nháy mắt: “Hai anh cu to thì em cho!” Khang sờ đùi cô: “Lồn mày múp vl, thay phiên đụ nhé!” Cả ba cười dâm, từ bàn họp thành dục vọng, Lệ thèm chịch để xả stress công việc.
Lệ quỳ, ngậm cặc Hạo, lưỡi xoáy đầu cu: “Ngọt vl!” Khang đứng sau, cọ cu lên lồn, đâm sâu: “Khít vl!” Lệ rên chí ché “ư… sướng…” Họ đổi, Khang nằm sofa, Lệ ngồi lên, nhún cu, vú nảy tưng tưng, Hạo nhấp lồn từ sau: “Tê vl!” Cả hai thay phiên, Lệ đứng dựa bàn, Hạo đụ trước, Khang địt sau, lồn ướt nhẹp: “Đụ mẹ, phê vl!” Cuối cùng, cô quỳ, hai gã bắn tinh lên mặt, nóng ran, Lệ cười: “Thay phiên đụ sướng vl!”
Xong, cả ba thở hổn hển, lồn Lệ rát nhưng sướng, cô lau tinh: “Hợp đồng ký xong, đụ tiếp không?” Hạo và Khang gật: “Lồn mày ngon vl!” Họ cười, Lệ nghĩ: “Chịch đối tác phê vl.” Thượng Hải sáng đèn, cái sướng làm hợp đồng thêm ngọt.
]]>