sex dân tộc ngay thở để bị đụ hư hết hàng. Ngôi làng nhỏ nằm lọt thỏm giữa thung lũng, rừng cây um tùm bao quanh, dân tộc ở đây sống đơn sơ, gần gũi thiên nhiên, đéo biết gì về cái thế giới ngoài kia. Nhân vật chính là Lành – một con nhỏ 19 tuổi, da ngăm rám nắng, mắt to tròn, ngực căng mọng nhưng ngây thơ vl, suốt ngày chỉ biết hái rau, bắt cá. Gia đình và dân làng lúc nào cũng bảo bọc cô, giữ cô như viên ngọc quý. Một hôm, mấy thằng cha từ thành phố mò lên – bọn thương nhân buôn gỗ, mặc đồ xịn, đeo kính đen, mang theo rượu ngon và mấy câu chuyện kích thích. Trong đám đó, thằng Kiên nổi bật nhất, cao to, mặt lạnh, con cặc trong quần cứ phồng lên mỗi lần liếc Lành.
Lành tò mò, đêm nào cũng lén ra bìa rừng nghe Kiên kể chuyện phố xá, đèn màu, gái gú. Cô chưa từng biết cái cảm giác lồn ướt là gì, nhưng mỗi lần Kiên cười đểu, vuốt tay lên đùi cô, cô lại thấy rạo rực. Một tối, Kiên kéo Lành vào lán gỗ, dúi cho cô ly rượu, rồi thì thầm: “Để anh cho mày biết mùi đời.” Lành run run, nhưng đéo cưỡng được, để gã lột cái quần vải thô ra, áo vẫn còn nguyên trên người. Kiên đeo bao cao su, con cặc gân guốc lòi ra, Lành tò mò cầm lấy, tự sỏ vào lồn mình. Gã đâm một phát, Lành rên “ối… đau… nhưng sướng…” rồi quằn quại trên giường, cái nệm sọc xanh đỏ nhàu nhĩ dưới mông cô.
Lành nghiện cái cảm giác bị đụ, đêm nào cũng lén chạy ra với Kiên. Gã nhấp nhanh, mạnh, làm cô rên “ư… ư… nữa đi anh…” đến hư hết cả hàng, lồn cô giờ rộng hoác, đéo còn chặt như trước. Nhưng trong lòng cô bắt đầu loạn, vừa sướng vừa sợ – sợ dân làng biết, sợ mất cái đời con gái trong sạch. Kiên thì cứ ngọt nhạt: “Theo anh về phố, anh cho mày tiền, cho mày sướng.” Lành đắn đo, nửa muốn đi, nửa muốn quay lại hái rau. Dân làng bắt đầu xì xào, mấy bà già chửi cô là “con đĩ hư thân”, mấy thằng trai làng ghen tức muốn đập Kiên. Xung đột bùng lên, giữa cái cũ và cái mới, giữa lồn ngây thơ và con cặc thành phố.
Đêm cuối, Lành đứng trước lán gỗ, Kiên cầm tay cô: “Đi với anh, ở đây mày chôn đời thôi.” Lành nhìn gã, rồi nhìn về làng, cái lồn vẫn thèm cái cảm giác bị đụ tơi tả, nhưng mắt cô cay xè. Cô lắc đầu, quay về, nhưng đéo còn là con Lành ngây thơ nữa – giờ cô biết rên, biết sướng, biết cầm cặc nhét vào lồn. Kiên cười khẩy, bỏ đi, để lại Lành với cái làng giờ nhìn cô như con đĩ. Cô ngồi trên nệm, tay sờ xuống dưới, tự nhủ: “Lần sau có thằng nào lên, tao vẫn để nó đụ, nhưng tao không đi.” Câu chuyện khép lại, lồn hư nhưng lòng chưa hẳn đã mất.
