phạt em công nhân hư hổng. Tối hôm đó, tui, Hùng, rủ nhỏ Mai, cô em công nhân mới quen ở xí nghiệp, đi dạo phố. Mai mặc cái áo thun đen bó sát, quần jeans rách gối, nhìn vừa khỏe khoắn vừa sexy. Đi được một lúc, tui liếc Mai, cười đểu: “Em hư lắm, cứ mặc đồ thế này là anh phạt bây giờ!” Mai le lưỡi, lườm lại: “Anh dám hả? Thử coi!” Thế là tui chẳng nói nhiều, kéo tay em nó thẳng tới một khách sạn nhỏ gần đó.
Vào phòng, ánh đèn vàng mờ mờ làm không khí nóng ran. Mai đứng dựa tường, mắt lấp lánh, vừa ngại vừa khiêu khích: “Anh định phạt em kiểu gì đây?” Tui tiến tới, kéo em vào lòng: “Để anh dạy em thế nào là ngoan!” Tay tui luồn qua áo, sờ cái lưng trần mịn màng, rồi trượt xuống mông. Mai rên khẽ: “Trời, anh sờ bậy kìa, người ta ngại!”
Tui chẳng thèm nghe, hôn ngấu nghiến môi Mai, cái lưỡi quấn lấy nhau làm cả hai rạo rực. Tui đẩy Mai xuống giường, kéo tuột cái áo đen ra, để lộ thân hình cong cong. “Đù, em ngon thế này, anh phạt nặng luôn!” tui nói, giọng khàn khàn. Mai đỏ mặt, nhưng vẫn trêu: “Phạt đi, em chịu được mà!”
Tui cởi quần em, thấy cái quần lót bé tí, cười: “Lồn em thế này, bảo sao anh mê!” Mai cắn môi, giọng run run: “Anh tục quá, nhưng làm đi, đừng nói nữa!” Tui chẳng chờ thêm, cởi đồ mình, “cậu nhỏ” đã cứng như đá. Tui kéo chân Mai, đẩy mạnh một cái, làm em rên to: “Anh ơi, mạnh quá, sướng chết em!”
Mỗi cú nhấp của tui làm Mai cong người, tay bấu chặt drap giường: “Phạt nữa đi anh, em hư mà!” Tui tăng tốc, mồ hôi chảy dài, tiếng thở gấp hòa với tiếng giường kêu cọt kẹt. Cả hai như điên, chìm trong cơn say tình. Xong xuôi, Mai nằm vật ra, thở hổn hển: “Anh phạt ác thiệt, em hết nổi rồi!” Tui ôm em, cười: “Hư nữa là anh phạt tiếp, chịu không?”
