hoc sinh Việt Nam bú cu trong nhà nghỉ. Tao là Kiên, 21 tuổi, sinh viên năm ba, học cái ngành kỹ thuật lằng nhằng ở đại học Bách Khoa Hà Nội. Đời sinh viên của tao chỉ xoay quanh cúp tiết, nhậu nhẹt, với lướt phim con heo trên laptop cùi. Nhưng từ khi quen Hà, mọi thứ trong tao như bốc cháy.
Hà học cùng trường, năm hai, dân ngoại ngữ, da trắng, tóc ngắn nhuộm xanh, lúc nào cũng mặc áo phông rộng thùng thình che cái dáng mũm mĩm. Nó không kiểu con gái dịu dàng, hay chửi thề, giọng Hà Nội gốc, làm tao mê từ lần đầu gặp ở căng tin. Hà ngồi gặm bánh mì, nhìn tao lom lom khi tao làm rơi ly trà sữa.
Hôm đó, trời Hà Nội mưa phùn, lạnh buốt. Tao với Hà cúp tiết, chạy con Dream lùn của tao đến một nhà nghỉ nhỏ ở Cầu Giấy, cái chỗ đèn đỏ lập lòe, rèm cửa sờn cũ. Tao trả tiền phòng, tay hơi run, còn Hà thì tỉnh bơ, xách túi vô tư như đi picnic. Phòng nghỉ nhỏ, mùi thuốc lá thoảng, giường nệm lót ga hoa, tivi cũ xì treo góc tường, ánh đèn vàng yếu ớt.
Tao khóa cửa, tim đập thình thịch. Hà cởi áo khoác, nằm phịch xuống giường, mắt lấp lánh nhìn tao. Tao tiến lại, kéo áo Hà lên, rồi tụt quần mình xuống. Nó chẳng ngại ngần, cúi xuống làm cái việc mà mày biết rồi đấy. Mẹ, cảm giác sướng đến rụng rời, như điện giật khắp người. Hà làm điêu luyện, tay tao bấu chặt drap giường, mồ hôi lấm tấm dù phòng bật điều hòa.
Xong chuyện, tao nằm vật ra, thở hổn hển. Hà cũng nằm cạnh, tóc bết mồ hôi, mặt đỏ ửng, chẳng ai nói gì, chỉ nghe tiếng mưa tí tách ngoài cửa sổ. Tao kéo Hà vào lòng, cảm giác vừa sướng vừa thương nó. Đêm đó, tao với Hà ôm nhau ngủ, chẳng cần lời nào, chỉ thấy ấm áp lạ lùng.
Sáng ra, tao chở Hà về ký túc xá. Nó ngồi sau, ôm chặt eo tao, làm tao nghĩ chắc mình nghiện con bé này thật. Từ đó, tao hay rủ Hà đi nhà nghỉ, không chỉ vì sướng, mà vì tao yêu cái cách nó làm tao thấy đời bớt nhạt.
