hóa phụ nứng lồn thèm cặc. Trời Thượng Hải u ám, mưa lất phất rơi trên sân nhà tôi, nơi đang tổ chức đám tang cho chồng tôi, vừa mất vì tai nạn. Tôi, Lý Nhã Linh, 35 tuổi, mặc áo tang trắng, tóc đen buông dài, đứng tiếp khách, mắt đỏ hoe nhưng lòng rối bời. Nhà đông người, mùi nhang khói nghi ngút. Trong đám khách, tôi để ý Vương Hạo, bạn cũ của chồng, gã 40 tuổi, cao lớn, mặt góc cạnh, mặc vest đen, ánh mắt sâu thẳm nhìn tôi.

Sau lễ, khách dần về, chỉ còn Vương Hạo ở lại, bảo muốn giúp tôi dọn dẹp. Tôi dẫn anh ta vào phòng kho phía sau, nơi chất đầy đồ linh tinh. Trong bóng tối, chỉ có ánh đèn mờ, tôi cảm nhận hơi thở anh ta sát bên. Tôi quay lại, bắt gặp ánh mắt anh ta, không phải an ủi, mà đầy dục vọng. Tôi run nhẹ, nhưng chẳng hiểu sao, tôi không đẩy anh ta ra khi anh ta chạm vai tôi.

Vương Hạo kéo tôi sát, hôn ngấu nghiến, tay luồn vào áo tang, sờ soạng da thịt tôi. Tôi thở hổn hển, áo tuột xuống, để lộ cơ thể trắng mịn, cong cong. Anh ta đẩy tôi ngã lên đống chăn cũ trong kho, cởi quần, đè tôi xuống. Tôi cong người, rên khẽ khi anh ta đẩy mạnh vào: “Mẹ ơi, anh… chậm chút!” Lồn tôi nóng rực, siết chặt con cu anh ta, làm tôi vừa sướng vừa tội lỗi. Vương Hạo gầm gừ, bóp chặt hông tôi, nện sâu hơn: “Nhã Linh, lồn em ngon vãi, anh không dừng được!”

Phòng kho rung lên từng nhịp, mùi nhang từ ngoài lẫn vào không khí dục vọng. Tôi gồng mình, móng tay cào lưng anh ta, rên to, chẳng quan tâm tiếng động có lọt ra ngoài không. Vương Hạo thúc mạnh, cơ thể tôi run rẩy, sướng đến điên dại. Xong chuyện, tôi nằm dài trên chăn, má đỏ rực, thở hổn hển. Anh ta ôm tôi, thì thầm: “Đừng nghĩ nhiều, em cần sống tiếp.” Tôi nhếch môi, không đáp, lòng rối như tơ. Ngoài kia, mưa vẫn rơi, đám tang còn dang dở, nhưng trong kho, thời gian như ngừng trôi.

hóa phụ nứng lồn thèm cặc
hóa phụ nứng lồn thèm cặc