Bú Lồn Con Gái Cảm Giác Thật Sướng. Tao là Phong, 26 tuổi, chạy GrabBike ở Đà Nẵng. Đời tao cứ lặp lại: sáng đạp xe, chiều nhậu, tối về phòng trọ lướt phim con heo cho đỡ chán. Nhưng từ khi gặp Thảo, mọi thứ đảo lộn như lên đồng.
Thảo bán bánh tráng nướng ở bãi biển Mỹ Khê. Con bé 23 tuổi, da nâu bóng, tóc cột cao, mặc áo thun bó sát khoe vòng một căng mọng, làm tao mỗi lần chạy ngang là mắt cứ dán chặt. Thảo không bánh bèo, chửi khách láo như hát hay, miệng lưỡi sắc lẻm, làm tao khoái từ cái nhìn đầu tiên.
Hôm đó, trời Đà Nẵng mát mẻ, hoàng hôn đỏ rực. Tao vừa trả khách, ghé bãi biển mua bánh tráng. Thảo đứng bên lò than, mồ hôi lấm tấm trên trán, nhìn tao cười mỉa. Tao giả bộ tỉnh, mua hai cái bánh, rồi lân la ngồi gần. Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào, tối đó tao chở Thảo về phòng trọ của nó, một căn nhỏ xíu gần cầu Rồng, mùi biển thoang thoảng.
Trong phòng, đèn neon trắng toát, cái giường đơn kê sát tường, quạt máy kêu xành xạch. Thảo cởi áo ngoài, chỉ còn bra thể thao, nằm phịch xuống giường, mắt lườm tao đầy thách thức. Tao không kiềm được, tim đập thình thịch, lướt tay kéo quần Thảo xuống. Nó chẳng phản kháng, chỉ nằm đó, hơi thở nặng nhọc. Tao cúi xuống, làm cái việc mà mày biết rồi đấy. Mẹ, cảm giác sướng tê tái, như lạc vào cõi nào đó. Thảo rên khe khẽ, tay bấu chặt ga giường, mặt đỏ bừng, làm tao càng hăng.
Đêm đó, tao với Thảo quấn lấy nhau, mồ hôi nhễ nhại, chẳng cần lời nào. Sáng hôm sau, tao tỉnh dậy, thấy Thảo nằm cạnh, tóc rối bù, môi cong lên như cười. Tao ôm nó, lòng lâng lâng, nghĩ chắc mình yêu con bé này mất rồi. Thảo tỉnh, mắt long lanh, chẳng nói gì, chỉ dựa vào tao, làm tao muốn cưới nó ngay lập tức.
Từ đó, tao hay ghé bãi biển, không chỉ vì bánh tráng, mà vì Thảo. Đời tao bớt nhạt, thêm màu, thêm sướng, thêm yêu.
